Theo báo cáo thống kê hàng năm của Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội, số lượng trẻ em đường phố hàng năm tăng lên một cách đáng kể. Nếu năm 1997, tổng số trẻ em lang thang đường phố là 13,377 trẻ thì đến năm 2003, tổng số trẻ em lang thang trên cả nước ước tính khoảng 19,000 em , trong đó các em lang thang ở Hà Nội khoảng 1,500 em. Mặc dù chính quyền địa phương nơi có trẻ em lang thang đều khẳng định số lượng trẻ em lang thang giảm đáng kể sau chương trình đưa trẻ lang thang về quê hòa nhập cộng đồng vào năm 2003, nhưng thực chất vấn đề trẻ lang thang vẫn gây nhiều bức xúc. Theo điều tra của VDF, số lượng trẻ đường phố hiện nay so với những năm trước đây không giảm cho dù sự xuất hiện của trẻ đường phố ít hơn và rải rác hơn.
Phần lớn trẻ em đường phố đến từ các vùng nông thôn, hiếm có trường hợp đến từ các thành phố. Thực tế trẻ lang thang ở Hà Nội là đến từ các tỉnh phía Bắc, trong đó chủ yếu là đến từ Thanh Hóa. Đây là một tỉnh nghèo ven biển, nằm về phía Bắc của Hà Nội. Ta có biểu đồ sau:
Các công việc chủ yếu trẻ lang thang đường phố thường làm là nhặt phế liệu, đánh giầy, bán hàng rong, xin ăn, bán xổ số và kết quả xổ số, thậm chí là móc túi và ăn cắp vặt ở chợ. Các em nam thường làm các công việc như đánh giầy, bán vé số, móc túi và ăn cắp vặt ở chợ, trong khi đó các em nữ thường bán vé số và bán dạo trên đường phố. Những em còn nhỏ tuổi thường đi ăn xin hay nhặt phế liệu vì không đủ sức lao động để làm các công việc khác nặng hơn như khuân vác. Với trẻ em lớn tuổi hơn, sau khi tích lũy được một số kinh nghiệm, chúng thường làm các công việc như bán dạo trên phố và rất nhiều em làm cùng lúc nhiều công việc.